Nguyên Đỗ

Góc Nhỏ Thiên Đường

Em - Góc Nhỏ Thiên Đường của anh đó
Suối tình thơ ong bướm lượn vờn hoa
Em Người Thương tình cảm mãi mặn mà
Khi em ghé - Rạng ngời sông dậy sóng
Khi em đến giữa lùm cây cột võng
Ru em bằng nhịp đập của trái tim
Bằng ngâm thơ bằng giọng ngáy êm đềm
Rất bình thản tâm hồn thanh thoát lạ
BởI vì em - Chỉ cho em đấy nhá
Gió tình yêu sông êm ả ngàn năm
Vườn thơ tươi thơm ngan ngát hương trầm
Suối thương mến suốt đời không ngưng đọng
Em có biết mỗi ngày anh trông ngóng
Chạy vào ra đọc từng mỗi điện thư
Anh vì em thành thi sĩ tương tư
Vần thương nhớ nhịp yêu thương ngọt mãi
Em bồi đắp khoảng hồn anh trống trải
Ngực căng phồng hy vọng nắng mưa rơi
Từng đốt tay từng ly mọng tuyệt vời
Vườn hoa trái xum xê đầy diệu cảm
Cám ơn em đã cho anh can đảm
Gần gũi em trong vườn mộng đam mê
Bốn mùa tim hoa hạnh phúc tứ bề
Hương thơm ngát góc thiên đường đôi lứa
Nhớ thương nhau đợi chờ nhau từng bữa
Sáng trưa chiều nuôi ngọn lửa yêu thương
Người thương  ơi - Em Góc Nhỏ Thiên Đường
Anh yên dạ treo võng nằm yên ngủ
Trong bụi trúc trước chùa bầy anh vũ
Hót líu lo nhắn nhủ gợi tình thơ
Ta chào nhau từ sáng sớm sương mờ
Đến khua khoắt tiếng côn trùng rên rỉ
Cảnh thiên nhiên thấu hồn mình em nhỉ
Khúc hoan ca thương mến mộng uyên ương
Cám ơn em vĩnh viễn góc thiên đường
Dù nhỏ bé cũng đủ anh nương ngụ
Em còn thức hay là em đã ngủ
Tấm hình em tươi tắn mộng bay cao
Thả hồn bay vào cung Nguyệt dạt dào
Em mở cửa chốn đào nguyên hạnh phúc
Nguyên Đỗ


Được bạn: vdn 13.10.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Góc Nhỏ Thiên Đường"